Old school Easter eggs.
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  CON GÁI CỦA ĐẠI TÁ 


Phan_33

Bất ngờ xảy ra xâm nhập, đau đớn khiến Hướng Vi bật khóc oa oa, chỉ cảm thấy bị dao cắt cũng không đau đớn như vậy. Chu Thàn Dật nhẹ nhàng liếm nước mắt của cô, tỉ mỉ hôn môi cô, vừa cọ xát vừa an ủi, “Ngoan, lập tức sẽ không đau nữa.” 

“Bảo bối, anh yêu em…” 

“Bảo bối, có cảm giác được hiện tại anh đang ở trong thân thể em không, hửm…?” 

--- --- 

Mọi việc diễn ra như thế khiến Hướng Vi rất thẹn thùng, nhưng ngược lại thật sự là hóa giải bớt một phần tâm tình khẩn trương của cô, cộng thêm tác dụng tê dại của rượu, không bao lâu sau cũng thích ứng được. Cùng anh thúc đẩy từng chút, từng chút một, mãi đến khi tiến vào hoàn toàn, ngập sâu trong người cô, lần này Hướng Vi cũng không kêu đau nữa mà chỉ là rên rỉ nhìn anh… Làm thêm vài lần, rút ra rồi đút vào, sau khi chuyển động một hồi, bên trong dường như đã thích ứng, Hướng Vi có chút cảm giác, hai tay bắt đầu vuốt ve sống lưng anh… Tiếng thở dốc nặng nề, tiếng ngâm nga lưu luyến thì thào nhỏ nhẹ, cuối cùng hòa tan vào trong ánh đèn màu da cam…. 

Chương 60 

Editor: TRẦN THU LỆ 

Ngày hôm sau, lúc Hướng Vi tỉnh lại đã là buổi trưa, ngồi trên giường một hồi rồi mới lấy quần áo được sắp xếp gọn gàng bên cạnh mặc vào. Lúc bò xuống giường, hai chân run lên, miệng Hướng Vi không khỏi mắng vài câu. Hướng Vi đã đói bụng đến nổi phát ra tiếng ục… ục, di chuyển đến phòng khách có chút khó khăn, thức ăn trên bàn ăn đã nguội lạnh, Hướng Vi đành phải bỏ vào lò vi sóng hâm lại rồi mới ăn. 

Ăn cơm xong, Hướng Vi khôi phục lại chút tinh thần, nhưng cả người vẫn mệt mỏi muốn chết, gọi điện thoại cho chị Julie, nói cô không được thoải mái nên ngày mai mới có thể đi làm được. Julie an ủi cô vài câu, bảo cô phải nghỉ chơi cho khỏe, không cần phải gấp gáp chuyện công việc. 

Hướng Vi ngồi trên ghế sa-lon ngẩn người, cô cứ như vậy mà giao bản thân mình cho anh! Đối với chuyện tối hôm qua, cô cũng không phải là loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, tuy lúc vừa mới bắt đầu đau muốn chết, nhưng nửa phần sau coi như cô cũng cảm nhận được một chút gọi là “Cá nước thân mật”. Toàn bộ quá trình Chu Thần Dật đều có vẻ rất để ý đến cảm nhận của cô, cũng không hề một mực theo đuổi hứng thú của bản thân, về điểm này, Hướng Vi vẫn rất thỏa mãn. Nhưng mà đối với một người có sức chịu đựng và khí lực bền bỉ, Hướng Vi buồn bực, cô không phải là đối thủ của anh ấy! Càng làm cho Hướng Vi xấu hổ thêm nữa là, ở trên giường người này toàn nói những lời thô tục, so với con người ăn nói thường ngày của anh thật sự là kém quá xa!

Ngồi trên ghế sa-lon ngây người một hồi, Hướng Vi thật sự mệt muốn chết, bò đi ngâm nước nóng sau đó về phòng đi ngủ. Tuy tối hôm qua chỉ làm có hai lần, nhưng cũng đã vét hết sạch toàn bộ khí lực của cô rồi, tiếp lần sau nữa cô chẳng còn chút khí lực nào, thậm chí còn để anh ôm cô vào phòng tắm tắm cho mình. 

Buổi chiều Chu Thần Dật gọi điện thoại cho cô nói hôm nay anh không thể về được, bảo cô đừng chờ anh. Ngoài miệng Hướng Vi liên tục xưng vâng nhưng trong lòng chỉ mong sao đêm nay anh đừng về. 

Ngày hôm sau, Hướng Vi đi làm với tinh thần sảng khoái, Julie nhìn cô lên xuống chằm chằm, “Vi Vi, không phải em nói em bị ốm sao? Chị thấy mặt mày hồng hào, đâu có dáng vẻ của người bị ốm đâu chứ?” 

Hướng Vi cười cười, “Chị Julie, quả thật thân thể em không được thoải mái. Hai ngày qua không có em công ty có xảy ra chuyện gì không?” 

Julie trừng mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, “Thân thể của em nhỏ bé như thế này, hãy bảo vị kia nhà em thương tiếc một chút đi, đừng có lấy em lăn qua lăn lại như vậy.” 

Mặt Hướng Vi đỏ lên ngay lập tức, tay theo bản năng sửa sang lại quần áo, hôm nay cô mặc áo len kín cổ, chính là sợ bị người ta nhìn thấy những dấu hôn còn chưa tan trên cổ. Julie chính là “Hỏa nhãn kim tinh”(Đôi mắt của Tôn Ngộ Không), vừa thấy dáng vẻ của Hướng Vi như vậy, khóe miệng không nhịn được giật giật, “Chị nói này cô hai, hai ngày nay em không đến công ty, không phải là cùng anh ta lăn qua lăn lại trên giường chứ! Chẹp chẹp…” 

Hướng Vi hơi sượng mặt, cũng may hiện giờ đang ở văn phòng của cô, nếu không mặt mũi cô còn biết để đâu nữa đây. Hướng Vi nhìn Julie, “Chị Julie, chị suy nghĩ nhiều quá rồi đấy, tiếp theo có sắp xếp hành trình gì hay không? À, gần đến lễ Giáng Sinh rồi, chị có tính trở về Mỹ không? Chị biết lễ Giáng Sinh em luôn luôn…” 

Julie gõ đầu Hướng Vi một cái, “Năm nay sẽ không như thế nữa, đúng rồi, ngày bảy tháng một chúng ta sẽ nói chuyện ký hợp đồng với Long Đằng, chị đã xem danh sách nhân viên đến đây của bọn họ, tám chín phần là có tên bạn trai cũ của em, căn cứ vào địa vị cấp bậc, em nhất định phải tham gia.” 

Khóe miệng Hướng Vi giật giật, “Không… Không có đâu. Lý Bác bận rộn như vậy, không nhất định sẽ tham dự, chị Julie, chị suy nghĩ nhiều rồi.” 

Hướng Vi nhướng lông mày, “Vốn là chị cũng không tin, nhưng em lại ở đây, anh ta nhất định sẽ có mặt, tin tưởng chị, không sai đâu.” 

Hướng Vi thở dài, nghiêm mặt nói: “Chị Julie, mặc kệ trước kia giữa em và anh ta xảy ra chuyện gì, tất cả đều đã là chuyện của quá khứ rồi. Anh ta đến hay không đến, đối với em mà nói cũng không có ảnh hưởng gì cả.” 

Julie sờ sờ đầu Hướng Vi, “Vâng, đúng, chị chỉ trêu em chơi thôi, em lại tin là thật! Yên tâm đi, hiện giờ em đã có bạn trai, sao chị có thể bà tám mà hy vọng em và anh ta có chút gì được chứ? Vi Vi, em có thể nghĩ được như vậy chị rất vui. Được rồi, chị đi làm việc đây.” 

Hướng Vi gật gật đầu, nhìn Julie vừa đi vừa hát thì không nhịn được mà thở dài, chị Julie này… Lúc nào cũng có thể vui vẻ như vậy. 

Hướng Vi ngồi trên ghế, cầm ly cà phê lên khuấy khuấy uống một hớp rồi mới mở máy tính lên, Lý Bác có tới hay không, cô thật sự không để ý! 

Lễ Giáng Sinh, Hướng Vi cho mọi người trong ty nghỉ một buổi, dù sao đa số mọi người cũng không biết đi chỗ nào, cô đã sớm nghe nhân viên nói thích đi đâu đó, cứ gò bó bọn họ như vậy mãi cũng không tốt, còn không bằng để cho bọn họ nghỉ ngơi chơi đùa, thả lỏng tâm tình. 

Hướng Vi về nhà sớm, rửa tay hầm canh, hôm nay cả nhà chị Mạn đến đây ăn cơm, dĩ nhiên Hướng Vi phải chịu khó một chút. Trước mặt người khác, Hướng Vi trước sau như một đều rất giữ mặt mũi cho Chu Thần Dật, nhất là trước mặt đồng đội của anh, cho tới bây giờ chưa từng khiến anh khó xử, ngược lại làm thế nào để nổi bật lên tính tự tôn của đàn ông, cô sẽ làm như vậy, lúc ăn cơm còn có thể gắp thức ăn cho anh. Người ở bên ngoài nhìn thấy, thầm nghĩ Chu Thần Dật gặp vận cứt chó gì mới có thể gặp được một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, vừa biết chăm sóc, có khả năng kiếm tiền lại còn có thể xuống được phòng bếp nữa. Chu Thần Dật thì đặc biệt khen ngợi hành động của Hướng Vi, mặc dù sau lưng bị Hướng Vi đối xử kêu gọi, sai khiến thế nào anh cũng không có một lời oán giận! Dù sao cũng không bị người khác nhìn thấy, bà xã của mình dày vò mình thế nào cũng được, anh tự nguyện! 

Con trai của chị Mạn tên Bành Quân đã năm tuổi, cũng là một tên tiểu tử nghịch ngợm phá phách. Nhưng mà đứa nhỏ này lại rất dính Hướng Vi, Hướng Vi cảm thấy bản thân mình rất được trẻ con yêu thích, đối với chuyện này cô cực kỳ đắc ý, còn khoe trước mặt Chu Thần Dật, Chu Thần Dật đành phải nhìn cô dở khóc dở cười. 

“Dì Vi Vi…” 

Bành Quân vừa nhìn thấy Hướng Vi thì rất vui mừng, giống như một viên thịt tròn vo chạy tới ôm chân Hướng Vi. Tay Hướng Vi dính đầy dầu mỡ nên không dám sờ bé, nhìn Bành Quân một chút, “Quân Quân, ba mẹ con đâu?” 

“Bọn họ ở phía sau.” Bành Quân giương đôi mắt sáng lấp lánh lên mong chờ nhìn Hướng Vi 

Hướng Vi thấy bé giống như dáng vẻ của con chó Nhật, cười cười, “Dì có mua súng cho con trên ghế sa-lon ấy, con tự đi lấy đi.” 

Miệng Bành Quân a a a vội vàng chạy ra, Hướng Vi cười cười nhìn dáng vẻ hạnh phúc của đứa nhỏ cầm súng chơi đùa, đi đến cửa sở bên giường mở ra nhìn xuống, không thấy Bành Chiêu và Thôi Mạn đâu, như thế này mới trở lại phòng bếp. 

Không bao lâu sau, Chu Thần Dật, Bành Chiêu và Thôi Mạn cùng lên tới nơi, Hướng Vi mở cửa, “Em nói làm sao mọi người còn chưa lên đấy.” 

Bành Chiêu cười cười, “Em dâu, bọn anh lại tới ăn cơm chực đây.” 

Thôi Mạn đẩy ông xã một cái, “Vi Vi, Quân Quân đã lên chưa, đứa nhỏ này bọn chị ở phía sau mà la réo không ngừng.” 

Hướng Vi gật gật đầu, “Có lên rồi chị. Quân Quân…” 

Bành Quân cầm súng của mình, rất có khí thế mà đi tới, cầm súng giơ lên ngắm bắn ba mình, “Giơ tay lên, không được nhúc nhích.” 

Bành Chiêu nhìn con trai chằm chằm, vỗ đầu bé, “Xú tiểu tử, dám lấy súng ngắm bắn lão tử?” 

Bành Quân cười hì hì, chạy tới ôm chân ba mình, “Ba ba, ba ba… Đây là dì Vi Vi mua cho con.” 

Thôi Mạn nói: “Quân Quân, vậy con đã nói cám ơn dì chưa?” 

Lúc này Bành Quân mới xấu h nhìn Hướng Vi, “Cám ơn dì Vi Vi.” 

Mấy người vào phòng, Hướng Vi để bọn họ ở phòng khách, còn mình vào phòng bếp nấu cơm. Tài nghệ nấu nướng của chị Mạn rất tệ, Hướng Vi cũng không dám cho cô ấy vào, thức ăn mà để cho cô ấy làm là coi như xong, Chu Thần Dật bước vào hỏi có cần anh giúp gì không, Hướng Vi lắc đầu, chỉ bảo anh ở ngoài tiếp khách là được. 

Vợ chồng Thôi Mạn ăn cơm rất vui vẻ, khen ngợi tài nghệ nấu nướng của Hướng Vi rất tốt, Bành Quân vùi đầu liều mạng ăn, ăn đến nỗi dầu mỡ dính đầy trên miệng, Hướng Vi nghĩ tới đứa nhỏ này gặp phải người mẹ không biết nấu ăn, thật là bi kịch mà! 

Ba người này quả thật là tới đây ăn cơm chực, nói với Hướng Vi vài câu xong thì trở về nhà, Hướng Vi nhìn bàn thức ăn sạch trơn, nhìn Chu Thần Dật liếc mắt một cái, “Ngày thường bọn họ phải ăn cơm như thế nào vậy? Nhìn Quân Quân vẫn còn nhỏ như thế, chị Mạn thật sự nên đi học nấu ăn rồi.” 

Chu Thần Dật vỗ vỗ tay bà xã, “Không có việc gì, bọn họ cũng không có đói chết. Hôm nay em đã mệt rồi, nghỉ ngơi đi, anh đi rửa chén.” 

Hướng Vi là người rất ghét rửa chén, bạn bảo cô ấy nấu cơm thì được chứ bảo cô rửa chén thì so với lên đoạn đầu đài còn khổ sở hơn. Hướng Vi rất ghét rửa chén dính dầu mỡ, vô cùng không thích, cho nên trong nhà từ trước đến giờ đều do Chu Thần Dật rửa chén. 

Hướng Vi đang vẽ nên không chú ý đến Chu Thần Dật, Chu Thần Dật rất khó chịu, làm hòa thượng bao nhiêu năm, khó khăn lắm mới được nếm qua thịt bây giờ bắt anh phải ăn chay trở lại, anh có thể đồng ý sao? Dĩ nhiên là không thể nào. 

Mới hoàn thành được hai bức tranh, Chu Thần Dật lập tức lấy hai bức tranh lại, nói: “Ánh đèn này không thể so với ánh sáng tự nhiên, như vậy rất tổn hại đến mắt.” 

Hướng Vi suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, nói: “Xếp lại đi, dù sao em cũng vẽ xong rồi. Mấy giờ rồi anh?” 

“Tám giờ ba mươi rồi.” 

Hướng Vi gật gật đầu, duỗi thắt lưng, nghiêng đầu nhìn Chu Thần Dật, “Anh nhìn em xong chưa?” 

Chu Thần Dật cười cười, cởi áo khoác, đi tới ôm eo của cô, cúi đầu cọ cọ vào chóp mũi cô, hơi thở ấm áp phun lên mặt cô, “Em nói xem anh nhìn em để làm gì, hửm?” 

Hướng Vi oán trách nhìn anh một cái, đưa tay cấu anh một phen, “Anh lại trêu chọc em!” 

Chu Thần Dật kéo tay cô xuống, cắn lỗ tai cô, “Ngoan nào bảo bối, em không nhớ anh sao?” 

Mặt Hướng Vi đỏ bừng, lắc đầu, “Không nhớ.” 

“Bảo bối ~ đừng ăn ở hai lòng, anh biết em nhớ anh…” 

“Ai nói em nhớ anh, toàn nói bừa.” 

Chu Thần Dật kéo tay cô úp lên lều trại đang chống lên của mình, “Được rồi, là anh nhớ em được chưa. Bảo bối ~” Nói xong ôm lấy Hướng Vi cùng lăn lên giường(Phi lễ chớ nhìn, hì hì) 

Chương 61 

Editor: TRẦN THU LỆ 

Ngày ngày trôi qua rất nhanh đã đến ngày bảy tháng một, Hướng Vi suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng Hướng Vi vẫn quyết định nói chuyện ngày hôm đó cho Chu Thần Dật biết, một chút cũng không sót, trong lòng Chu Thần Dật thật sự rất khó chịu, dù gì cô và bạn trai cũ cũng đã từng có một đoạn tình cảm tốt mà. Hướng Vi nghĩ đến ngày mai hai bên sẽ kí hợp đồng nên cũng không dám cùng anh lăn qua lăn lại, chỉ có thể dùng tay giúp anh giải quyết khiến Chu Thần Dật tức giận nói ngày mai sẽ dạy dỗ cô một trận ra trò. 

Thời gian trôi qua nhiều năm như vậy, đây là đầu tiên Hướng Vi và Lý Bác gặp lại nhau, bây giờ trông Lý Bác thành thục hơn trước kia rất nhiều, vẫn đeo mắt kính như trước kia nhìn rất tao nhã và lịch sự nhìn anh càng tăng thêm sức quyến rũ của đàn ông. 

Trước khi bắt đầu bàn bạc, hai bên bắt tay nhau, trên mặt Hướng Vi mang theo nụ cười chuyên nghiệp, ánh mắt cũng không dừng lại trên người Lý Bác quá lâu. 

Thời gian bàn bạc cũng không tốn bao lâu, hôm nay Lý Bác tới chủ yếu là để gặp Hướng Vi nên mới lấy lý do bàn bạc công việc, sau đó là việc riêng rồi. Anh cũng không vội vàng tìm cô nói chuyện, mà chỉ liên tục âm thầm quan sát cô, đã nhiều năm rồi không gặp, dáng vẻ của cô càng ngày càng xinh đẹp và có khí chất. 

Thừa dịp mọi người không chú ý, Lý Bác nhìn Hướng Vi nói: “Mấy năm nay em sống thế nào?” 

Hướng Vi cười cười, gật đầu, “Tốt lắm. Vậy còn anh?” 

Lý Bác mím môi không trả lời. Hướng Vi cười cười, cũng không nói lời nào, mở to mắt nhìn Julie. 

Sắc mặt Lý Bác bình tĩnh trở lại, nói với Hướng Vi: “Chúng ta ra ngoài kia nói chuyện một chút đi.” Nói xong cũng không chờ Hướng Vi trả lời trực tiếp đứng dậy đi thẳng ra ngoài. 

Nhìn vẻ mặt Hướng Vi không được tốt lắm, cô không hề nghĩ sẽ cùng anh ấy gặp mặt nói chuyện riêng, Julie lặng lẽ bóp vai Hướng Vi, “Em đi đi…” 

Hướng Vi lắc đầu, “Không cần thiết đâu.” 

“Vi Vi, chị thấy anh ấy dường như vẫn chưa hết tình cảm với em. Em…” 

“Chị Julie, em đã có bạn trai rồi, em cũng không muốn khiến Chu Thần Dật khó chịu. Đã nhiều năm như vậy, em đối với anh ấy ngoại trừ áy náy ra thì đã không còn một chút xíu tình cảm gì nữa rồi. Chúng ta trở về đi, chuyện này đã xử lý xong hết rồi, em không muốn ở lại đây nữa.” 

Julie thở dài, “Được rồi…” 

Hướng Vi hơi mệt nên đi vào toilet rửa mặt, tẩy hết son phấn trên mặt, làm cho làn da sạch sẽ sau đó bôi một ít nước làm trắng da rồi mới rời khỏi. Hướng Vi vừa mới bước ra khỏi toilet, đã bị người ta giữ chặt bả vai, Hướng Vi quay đầu sửng sốt nhìn anh. 

Lý Bác lôi kéo Hướng Vi vào trong một phòng bao, Hướng Vi hơi tức giận, ngồi trên ghế, “Tổng giám đốc Lý, anh có ý gì đây?” 

Lý Bác nhìn chằm chằm vào Hướng Vi, nghe thấy cô gọi mình như vậy, trong lòng có phần khổ sở, “Vi Vi, chúng ta…” 

“Tổng giám đốc Lý, anh vẫn nên gọi đầy đủ tên của tôi đi. Hiện giờ anh đã lập gia đình, tôi cũng có cuộc sống của tôi, nên không cần phải xưng hô thân mật như vậy đâu.”

Lý Bác vươn tay ra rồi lại thu trở về, “Em? Cho dù nói thế nào thì giữa chúng ta cũng từng có một đoạn tình cảm, em…” 

“Nếu như anh tới tìm tôi chỉ để ôn lại chuyện cũ, vậy thì không cần đâu. Những cái đó đều đã là chuyện của quá khứ rồi, không cần thiết phải nói nữa.” Vẻ mặt Hướng Vi sa sầm nói. 

Lý Bác cười khổ một hồi, “Anh biết, lần này anh tới cũng chỉ muốn biết em sống có tốt hay không thôi. Thứ lỗi, là anh suy nghĩ nhiều rồi.” 

Hướng Vi thấy anh như vậy, thì có chút thả lỏng, thở dài, “Em thật sự sống rất tốt. Hãy quên những chuyện trước kia của chúng ta đi, năm đó em lấy khoản tiền kia, anh cứ coi em như là một người phụ nữ ham hư vinh cũng được.” 

Lý Bác nhìn cô, “Anh biết, bây giờ em cũng tốn không ít công sức muốn trả lại khoản tiền đó cho anh. Nếu như lúc trước em không lấy khoản tiền đó, haiz… Thì không biết giờ này em có thể đứng đây được hay không rồi. Lão già nhà anh, từ trước đến giờ đều là một người có lòng dạ độc ác, khi đó anh căn bản không thể làm gì được ông ta. Bây giờ em có thể đứng trước mặt anh nói chuyện, anh thật sự rất vui. So với tính mạng của em thì khoản tiền đó có là gì.” 

Hướng Vi thấy anh nói về chuyện năm đó, cũng nói: “Năm đó là em hận anh lừa dối em, nhưng em lại càng để ý đến cái mạng nhỏ của em hơn, ba của anh em không thể chọc vào. Có thể trở thành người của truyền thông quốc tế, em đây là vai phụ nào đâu dám dùng mánh lới trước mặt ông ấy, dù có mười cái mạng cũng không đủ cho em chơi đùa.” 

Lý Bác nghe lời nói đùa tự giễu của cô thì nở nụ cười, “Em nói đúng, ông ấy là một người rất hống hách, ngay cả một con mèo nhỏ cũng không tha.” 

Hướng Vi thở dài, “Dựa theo lí trí, em vẫn cảm thấy được năm đó em không làm sai, em là người luôn luôn luyến tiếc sinh mạng của mình… Nhưng, dựa trên tình cảm thì em vẫn nên xin lỗi anh, hiện tại nói những lời này cũng không có tác dụng gì nữa. Anh là anh, em là em chúng ta là người ở hai thế giới khác nhau. Chỉ có điều anh giấu diếm em cũng rất kỹ, mấy năm trước em mới biết Long Đằng chính là của anh, em thế mà lại nói chuyện yêu đương với ông chủ của mình hai năm mà vẫn không biết lai lịch của đối phương, đến nước này cũng coi như em rất ngu ngốc rồi.” 

Lý Bác đưa tay lấy mắt kính xuống, “Lúc trước, không phải anh cố ý muốn lừa dối em, vẫn luôn muốn nói cho em biết, nhưng tiếc là không tìm được cơ hội nói cho em biết.” 

Hướng Vi cười nhìn anh, “Trong truyện cổ tích, tình tiết sau cùng là cô bé lọ lem và Hoàng tử vui vẻ bên nhau. Nghĩ lại cũng thấy thật buồn cười, kết quả của cô bé lọ lem và Hoàng tử cũng chỉ có trong truyện cổ tích mà thôi. Nhưng mà suy nghĩ một chút, ngay cả trong truyện cổ tích cũng không nói bọn họ có thể mãi mãi hạnh phúc hay không, em phỏng đoán hạnh phúc cũng không thể bền bĩ được đâu, bởi vì sự chênh lệch của bọn họ quá lớn. Cảm giác mới mẻ nhất thời cuối cùng cũng sẽ bị cuộc sống vô tình phai mờ. Cho nên nói, Hoàng tử chỉ có thể tìm công chúa, còn cô bé lọ lem thì chỉ có thể tìm chàng kỵ sĩ mới có thể tiếp tục hạnh phúc được.” 

Lý Bác bật cười ha ha, “Đã nhiều năm rồi không gặp, em vẫn cứ nói chuyện đáng ghét như vậy, làm cho người ta bực mình không ít.” 

Hướng Vi nhún nhún vai, “Tính tình của em là như vậy, Thần Dật cũng nói em nói chuyện rất đáng ghét.” 

Tay Lý Bác bất chợt nắm chặt một chút, Hướng Vi vẫn không chú ý, nghĩ tới gương mặt đen thui tối qua của Chu Thần Dật là muốn cười, Hướng Vi nhìn Lý Bác, “Nói nhiều như vậy mà vẫn chưa chúc mừng anh, em chúc anh hôn nhân mỹ mãn, cả nhà hạnh phúc. Thời gian không còn sớm, em phải đi rồi, chị Julie chờ em chắc cũng sốt ruột lắm rồi.” 

Lý Bác nhìn vẻ mặt của cô rõ ràng trở nên rất thoải mái, biết cô đang nghĩ đến người nào đó. Trong lòng Lý Bác có hơi chua xót, không lâu trước kia, cô cũng đã từng có vẻ mặt vui vẻ như thế với anh… 

“Vậy anh với em cùng đi ra ngoài.” Lý Bác nói 

“Hả?” Hướng Vi có chút kinh ngạc nhìn anh 

“Đi thôi, không phải em nói Julie đang chờ em sao.” 

Hướng Vi không nghĩ gì nhiều, dù sao thì cũng đã nói rõ ràng nên cả người thoải mái. Quả nhiên Julie đang ở ngoài đại sảnh chờ cô, nhìn thấy cô và Lý Bác cùng đi ra, vội vàng chạy tới kéo tay Hướng Vi, “Tổng giám đốc Lý, chúng tôi đi trước đây.” Nói xong liền kéo tay Hướng Vi bước đi. 

Lý Bác cười nói: “Để tôi đưa hai người về.” 

Julie khoát tay, “Không cần, không cần… Chúng tôi tự lái xe tới.” 

Ba người vừa ra khỏi cửa lớn, đã nhìn thấy Chu Thần Dật đang đứng bên cạnh xe, Hướng Vi trừng to hai mắt, vội vàng vui vẻ chạy tới kéo tay anh, “Sao anh lại đến đây? Trong đơn vị không có việc gì sao?” 

Chu Thần Dật vỗ vỗ đầu cô, “Anh đến để đón cô bé ngu ngốc này chứ sao.” Lời nói là nói với cô nhưng ánh mắt lại nhìn về phía người khác, một ánh mắt lạnh nhạt nhìn đối phương. 

Julie thấy Chu Thần Dật đến cũng nhẹ nhàng thở ra, khóe mắt lại liếc nhìn Lý Bác, nhìn thấy tay anh hơi giật giật, Julie đột nhiên cảm thấy thật ra Lý Bác cũng thật đáng thương, chỉ là… Haiz, chung quy là Hướng Vi và anh ấy cũng không cùng một tầng lớp, cố gắng lôi kéo ở cùng một chỗ chỉ có thể là một thất bại hai bị thương mà thôi, còn chưa nói đến có thể quậy đến chết người nữa đây, ai mà biết được! 

Bây giờ, Julie càng nhìn Chu Thần Dật càng cảm thấy Hướng Vi và anh rất xứng đôi. Xem ra, Vi Vi nói buông xuống, thật đúng là không phải giả rồi. 

Lý Bác mím môi, một tay giống như vô ý sửa sửa ống tay áo. 

Hướng Vi kéo tay Chu Thần Dật nói với Julie, “Chị Julie, chị tự lái xe về đi.” 

Rõ ràng Chu Thần Dật rất vui vẻ, vô cùng cưng chiều vỗ vỗ đầu Hướng Vi, lại liếc mắt nhìn Lý Bác một cái, rõ ràng là mang theo khiêu khích. 

Julie đột nhiên cả thấy cô còn đứng ngốc ở chỗ này nữa, sớm muộn gì cũng bị cái không khí quỷ dị này làm cho thần kinh rối loạn mất thôi, quyết định nhanh chóng chạy khỏi đây mới là thượng sách. Julie thấy vẻ mặt trong sáng vô tư của Hướng Vi, thật sự rất muốn nói, em thật trâu bò, không thấy người yêu cũ và người yêu đương nhiệm của em đang muốn bùng nổ hay sao? Em còn ở đây ngây ngốc cái gì hả! 

Julie cười cười, “Ừ, được rồi. Vậy chị đi trước đây.” Nói xong vội vàng lấy chìa khóa mở cửa xe bỏ chạy nhanh như chớp. 

Hướng Vi cười cười, giới thiệu với Lý Bác, “Tổng giám đốc Lý, đây là bạn trai của tôi, Chu Thần Dật. Thần Dật, đây là tổng giám đốc của Long Đằng.” 

Hai bên vẫn không chịu bắt tay nhau, một người thì mím môi, một người thì khuôn mặt lại đen thui, chỉ là khẽ gật đầu. Chu Thần Dật sửa lại thành cầm tay Hướng Vi, nói: “Vi Vi, chúng ta trở về thôi. Tổng giám đốc Lý, chúng tôi về trước đây, hẹn gặp lại.” 

Nói xong trực tiếp kéo tay Hướng Vi bước đi, dưới ánh mặt trời, mười ngón tay của hai người đan xen vào nhau, Hướng Vi và Chu Thần Dật vừa đi vừa nói chuyện… Lý Bác đứng tại chỗ nhìn hai người nói nói cười cười rất vui vẻ, đợi đến khi bọn họ đi khuất, Lý Bác tự giễu cười cười, lúc này mới mở cửa lái xe rời đi…. 

Chương 62 

Editor: TRẦN THU LỆ 

Chuyện của Lý Bác coi như bỏ qua, Chu Thần Dật cũng không hỏi những chuyện trước kia nữa. Mắt thấy đã gần đến cuối năm, Chu Thần Dật và Hướng Vi tính toán ngày trở về, hai người quyết định cùng nhau về một lượt. 

Trần Mai nghe tin con gái sắp về, dĩ nhiên rất vui mừng, còn luôn hỏi năm nay Tiểu đậu đỏ có về cùng hay không, Hướng Vi nói Tiểu đậu đỏ đã đi Mỹ rồi không có ở Thượng Hải, lúc này Trần Mai mới bỏ cuộc nhưng trong miệng vẫn luôn nhắc đến Tiểu đậu đỏ. 

Mặc dù Trần Mai thấy năm nay cô và Chu Thần Dật cùng về nhà một lượt nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ cười nói hai đứa ở gần nhau, khó có được cùng nhau về nhà một lần. 

Hướng Vi trở về Bắc Kinh thật sự rất khuôn phép, đa số thời gian đều ngốc ở nhà, có đôi khi Chu Thần Dật gửi tin nhắn bảo cô qua chơi, Hướng Vi nhớ tới hiện giờ đang ở trong nhà, mọi việc cần phải chú ý mới được nên không để ý đến đề nghị của Chu Thần Dật. Sợ hai người qua lại liên tục, sẽ bị mọi người hai nhà biết được, chủ yếu là cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt để nói chuyện của bọn họ với mọi người trong gia đình. 

Thời gian rảnh rỗi ở nhà, Hướng Vi liền mua len về đan áo, dự định sẽ đan cho Chu Thần Dật một cái áo len, nhưng mà cũng không quên đến ba và mẹ. 

Sau khi trở về nhà được một tuần, Chu Thần Dật gọi điện thoại bảo cô qua bên đó, Hướng Vi thấy mẹ đang nhìn mình nên chỉ nói một tiếng được, rồi vội vàng cúp máy. 

Trần Mai ngồi trên ghế sa-lon gỡ sợi len, “Ai gọi thế?” 

“Một người bạn, mẹ, con ra ngoài một lát. Có việc gì thì gọi điện thoại cho con.” Hướng Vi vừa nói, vừa sửa sang lại quần áo, lấy khăn quàng lên cổ rồi đi ra ngoài. 

Trần Mai vẫn chưa kịp nói gì, chỉ thấy con gái đã đi khỏi, đành phải lắc lắc đầu, “Con bé này…” 

Hướng Vi gõ cửa nhà Chu Thần Dật, cửa vừa mở ra, Chu Thần Dật mặc áo lông màu xanh của quân đội, “Mau vào nhà đi, bên ngoài lạnh lắm.” 

Hướng Vi vừa bước vào cửa, ánh mắt đảo nhìn xung quanh, “Chú Chu và dì Diệp đi đâu rồi?” 

“Hôm nay bọn họ đi dự tiệc, đến tối mới về.” Chu Thần Dật cười nói 

Hướng Vi vâng một tiếng, quay đầu nhìn Chu Thần Dật, “Vậy sao anh không đi?” 

“Anh đi để làm gì. Có đi cũng làm cho mẹ anh thêm khó chịu thôi, hôm nay bọn họ đi dự đám cưới, anh đi theo không phải tự tìm tội cho bản thân à.” 

Hướng Vi cười ha ha, “Cũng đúng, dì Diệp đã giục anh kết hôn từ sớm rồi mà.” 

Chu Thần Dật vươn tay gõ đầu Hướng Vi một cái, “Em còn nói, em là cô gái không có lương tâm, em nói xem, em tính khi nào mới công bố quan hệ của chúng ta đây?” 

Hướng Vi bĩu môi, “Em vẫn chưa chuẩn bị tốt. Dù sao thì anh cũng phải cho em thời gian để thích ứng chứ.” 

Chu Thần Dật bất mãn, “Em cô gái này, chúng ta đã ở chung một chỗ lâu như vậy rồi, em còn tính kéo dài đến khi nào nữa?” 

“Vậy anh muốn em nói như thế nào? Muốn để cho ba em bết em với anh ở chung sao, muốn ông ấy lột da em à, anh cũng không phải không biết tính tình của ba em, nếu như ông ấy biết còn không chạy tới tìm anh liều mạng à. Chuyện này không gấp được, chờ thêm một thời gian nữa, em thăm dò mẹ em trước đã.” 


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_34 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .